Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay ngồi rảnh rỗi lại nhớ về mấy trận bóng đá cũ, tự dưng nhớ lại cái trận Arsenal đá với Crvena Zvezda, hay anh em mình hay gọi là Sao Đỏ Belgrade ấy.
Chuẩn bị tinh thần xem trận đấu
Tôi nhớ hôm đó cũng khá là chờ đợi. Cứ nghĩ Arsenal đá ở sân nhà, lại gặp đội yếu hơn thì chắc là dễ dàng thôi. Chiều tối đó tôi cũng cố gắng làm xong việc sớm, tắm rửa sạch sẽ, rồi chuẩn bị ít đồ nhắm đơn giản, bật sẵn cái TV lên chờ đến giờ bóng lăn.
Trong đầu cũng hình dung ra cảnh Arsenal ép sân, ghi vài bàn thắng sớm cho nó nhẹ nhàng. Kiểu tâm lý chủ quan ấy mà, xem bóng đá nhiều lúc nó thế.
Diễn biến trên sân
Đến lúc vào trận mới thấy không như mình nghĩ. Đúng là Arsenal cầm bóng nhiều hơn thật, cứ ban bật qua lại ở giữa sân là chủ yếu. Nhưng mà Sao Đỏ họ phòng ngự khó chịu cực kỳ. Đứng vị trí kín kẽ, áp sát nhanh, không ngại phạm lỗi luôn.
Cả hiệp một xem mà thấy tù túng. Bóng cứ luẩn quẩn mãi, đưa được vào gần vòng cấm của họ là y như rằng bị phá ra. Thỉnh thoảng cũng có một vài pha sút xa cầu may hoặc mấy quả tạt vào trong nhưng không hiệu quả mấy.
Xem mà thấy sốt ruột:
- Cầu thủ Arsenal chuyền nhiều nhưng thiếu đột biến.
- Sao Đỏ phòng ngự quá tập trung và quyết liệt.
- Không có nhiều cơ hội thực sự rõ ràng được tạo ra.
Sang hiệp hai, tình hình cũng không khá hơn là mấy. Arsenal vẫn cố gắng tấn công, còn Sao Đỏ thì vẫn kiên trì phòng ngự chặt. Thậm chí có những lúc họ phản công trông cũng nguy hiểm ra phết, làm mình cũng thấy hơi lo lo.
Tôi nhớ mãi cái cảm giác bất lực khi xem. Cứ hy vọng rồi lại thất vọng. Thời gian thì cứ trôi đi mà bàn thắng thì chẳng thấy đâu. Mấy ông hàng xóm xem cùng cũng bắt đầu làu bàu, chê lên chê xuống.
Kết quả và cảm xúc sau trận
Trận đó kết quả cuối cùng hình như là hòa 0-0 thì phải, hoặc là Arsenal thắng tối thiểu gì đó, giờ tôi không nhớ chính xác lắm. Nhưng cái tôi nhớ nhất là cảm giác mệt mỏi và có phần thất vọng sau khi xem xong trận đấu.
Đúng là bóng đá không thể nói trước được điều gì. Cứ tưởng kèo dễ ăn mà cuối cùng lại trầy trật như vậy. Thôi thì cũng là một kỷ niệm xem bóng đá, có những trận thắng tưng bừng thì cũng có những trận hòa hoặc thua nó bực mình như thế này.
Đấy, chia sẻ lại cái trải nghiệm xem trận Arsenal với Sao Đỏ Belgrade ngày đó của tôi nó là như vậy. Chủ yếu là cảm xúc cá nhân thôi, chứ phân tích chiến thuật gì thì tôi cũng chịu. Hẹn gặp lại mọi người ở những chia sẻ sau nhé.