Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái buổi tối tôi ngồi xem trận bóng giữa Bayern Munich và Fenerbahce. Cũng không hẳn là một “thực hành” gì cao siêu đâu, mà là một cái trải nghiệm nho nhỏ của bản thân thôi.
Mọi chuyện bắt đầu cũng đơn giản lắm. Tối đó lướt qua mấy kênh thể thao, thấy có lịch đá trận này. Bình thường tôi cũng không phải fan cuồng của Bayern hay Fenerbahce gì đặc biệt, nhưng nghĩ bụng dạo này ít trận hay, xem một trận giao hữu cũng được, coi như giải trí cuối ngày.
Thế là tôi bật TV lên, pha ấm trà, chuẩn bị sẵn ít đồ ăn vặt. Ban đầu cũng nghĩ trận giao hữu chắc đá nhẹ nhàng thôi, cầu thủ giữ chân là chính. Ai dè, vào trận một cái là không khí nó khác hẳn. Bayern họ đá pressing ngay từ đầu, tốc độ lên bóng chóng mặt. Tôi ngồi xem mà cũng thấy hơi bất ngờ.
Xem được khoảng mười lăm phút đầu, tôi bắt đầu nhận ra là thế trận nó nghiêng hẳn về một phía. Bayern kiểm soát bóng gần như toàn bộ, liên tục tạo ra cơ hội. Còn Fenerbahce thì có vẻ hơi khớp, phòng ngự khá vất vả. Lúc này tôi mới ngẫm ra, à, dù là giao hữu nhưng với mấy đội lớn kiểu Bayern, họ vào sân là đá hết mình, không có chuyện nhường nhịn gì đâu.
Đến giữa hiệp một, bắt đầu có mấy tình huống tôi phải “ồ à” lên. Mấy pha phối hợp của Bayern nó nhuyễn thật sự. Tôi không phải chuyên gia gì, nhưng nhìn cách họ di chuyển, chuyền bóng, mở khoảng trống thì đúng là đẳng cấp. Cái cảm giác ngồi xem trực tiếp, dù chỉ qua TV, nó vẫn khác hẳn đọc tin tức hay xem highlight. Mình cảm nhận được cái nhịp độ trận đấu, cái không khí trên sân, dù là tưởng tượng thôi.
Trong lúc xem, tôi cũng có thói quen hay lẩm bẩm bình luận một mình. Kiểu như “chuyền chỗ đó hay quá”, hoặc “sao không sút luôn nhỉ”. Rồi có mấy pha Fenerbahce phản công, tôi cũng thấy hơi tiếc cho họ, giá mà đường chuyền cuối nó sắc hơn chút nữa thì có khi đã khác. Đây cũng là một phần “thực hành” của tôi khi xem bóng đá – tự mình phân tích, tự mình đặt câu hỏi.
Có một điều tôi để ý là dù bị ép sân, các cầu thủ Fenerbahce vẫn cố gắng giữ tinh thần, không hề có dấu hiệu buông xuôi. Họ vẫn chạy, vẫn tranh chấp. Điều này làm tôi thấy khá nể.
Cuối cùng thì kết quả trận đấu cũng không có gì quá bất ngờ với thế trận như vậy. Bayern thắng cách biệt khá lớn. Nhưng cái đọng lại với tôi sau buổi tối hôm đó không chỉ là tỷ số. Mà là cái quá trình tôi ngồi theo dõi, từ lúc chuẩn bị cho đến khi trận đấu kết thúc. Nó giống như mình tham gia vào một hoạt động, tập trung vào nó, rồi rút ra được những cảm nhận riêng.
Sau trận, tôi còn ngồi nghĩ lại một lúc về mấy tình huống hay. Rồi tiện tay lên mạng xem thử bình luận của những người khác xem họ nghĩ gì. Cũng là một cách để mở rộng góc nhìn.
Đấy, cái “thực hành” xem trận Bayern Munich với Fenerbahce của tôi nó chỉ đơn giản vậy thôi. Không có gì phức tạp, chủ yếu là trải nghiệm cá nhân. Hi vọng chia sẻ này cũng mang lại chút gì đó thú vị cho mọi người.