Chào anh em, hôm nay tôi lại ngoi lên chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế mà tôi đã trải qua. Cái tiêu đề “bangladesh vs vietnam” nghe thì có vẻ như một trận đấu thể thao nào đó, nhưng không, đây là câu chuyện về một dự án mà tôi từng tham gia, và cách chúng tôi xử lý những khác biệt trong cách làm việc, mà nội bộ hay gọi vui là so sánh giữa hai “trường phái” như vậy đó.
Bắt đầu từ đâu?
Chuyện là hồi đó, tôi được giao quản lý một phần nhỏ trong một dự án phần mềm khá lớn. Trong team thì có nhiều nhóm nhỏ, mỗi nhóm đảm nhận một module. Điều thú vị là có hai nhóm, một nhóm có cách làm việc rất cẩn thận, quy trình từng bước một, tài liệu đầy đủ, kiểm tra kỹ lưỡng – chúng tôi hay gọi đùa là “team Bangladesh” vì họ có một vài thành viên chủ chốt từ đó, và phong cách làm việc của họ mang đậm tính methodical. Nhóm còn lại, chủ yếu là anh em trong nước, thì lại có xu hướng làm nhanh, gọn, tập trung vào kết quả, giải quyết vấn đề linh hoạt – tạm gọi là “team Việt Nam”.
Lúc đầu, tôi nghĩ đơn giản là chia việc ra, ai làm phần nấy rồi ráp lại là xong. Nhưng đời không như là mơ anh em ạ.
Quá trình “đối đầu” và những thử thách
Khi bắt đầu vào việc, sự khác biệt này mới lộ rõ. Team “Bangladesh” thì yêu cầu mọi thứ phải rõ ràng từ đầu, đặc tả chi tiết, thay đổi một chút là phải họp lại, cập nhật tài liệu, rồi mới code. Họ bảo làm vậy để đảm bảo chất lượng, dễ bảo trì về sau. Nghe thì rất có lý.
Trong khi đó, team “Việt Nam” thì lại muốn có sự linh hoạt. Họ thích kiểu “cứ làm đi, sai đâu sửa đó”, gặp vấn đề thì tìm cách giải quyết nhanh nhất, đôi khi bỏ qua vài bước quy trình cho kịp tiến độ. Họ cho rằng làm theo kiểu team kia thì quá cứng nhắc, chậm chạp.
Thế là bắt đầu có những xung đột nhỏ. Ví dụ:
- Khi tích hợp module, team “Bangladesh” phát hiện API của team “Việt Nam” thiếu vài trường thông tin mà họ cho là cần thiết theo tài liệu ban đầu, dù team “Việt Nam” thấy không ảnh hưởng đến luồng chính.
- Team “Việt Nam” thì lại phàn nàn về việc team “Bangladesh” phản hồi quá chậm cho những thay đổi nhỏ, vì phải qua nhiều bước duyệt.
Tôi lúc đó như đứng giữa hai làn đạn. Phải liên tục họp hành, giải thích, thuyết phục. Có những hôm chỉ để thống nhất một quy cách đặt tên biến mà cũng mất cả buổi sáng. Mệt thực sự!
Tìm cách dung hòa và kết quả
Sau một thời gian quan sát và lắng nghe, tôi nhận ra cả hai cách tiếp cận đều có cái hay riêng. Quan trọng là làm sao để tận dụng được điểm mạnh của mỗi bên.
Tôi quyết định thử một vài điều:
- Phân chia công việc rõ ràng hơn: Những module đòi hỏi sự ổn định cao, ít thay đổi thì giao cho team “Bangladesh” phụ trách chính. Những module cần sự linh hoạt, thử nghiệm nhiều thì ưu tiên team “Việt Nam”.
- Tạo ra “vùng đệm”: Xây dựng các buổi họp chung định kỳ ngắn gọn để hai bên cập nhật tiến độ và những khó khăn có thể ảnh hưởng đến nhau. Ở đây, tôi đóng vai trò điều phối, đảm bảo mọi người tập trung vào giải pháp chứ không phải chỉ trích.
- Thống nhất quy trình tối thiểu: Đề xuất một bộ quy trình cốt lõi mà cả hai bên đều phải tuân theo, ví dụ như cách quản lý source code, cách báo cáo lỗi. Còn lại, cho phép mỗi bên có sự linh hoạt nhất định trong phạm vi của mình.
- Khuyến khích chia sẻ: Tạo cơ hội để thành viên hai nhóm chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm. Ví dụ, team “Việt Nam” học được tính cẩn thận, chi tiết từ team “Bangladesh”, còn team “Bangladesh” cũng học được cách xử lý vấn đề nhanh gọn hơn.
Dần dần, mọi thứ bắt đầu vào guồng. Mâu thuẫn giảm hẳn, hiệu suất công việc cũng tăng lên. Dự án cuối cùng cũng hoàn thành, tuy có vài chỗ chưa thật sự hoàn hảo như kỳ vọng ban đầu, nhưng nhìn chung là ổn.
Bài học rút ra
Qua cái vụ “bangladesh vs vietnam” này, tôi thấy rằng trong một tập thể, sự đa dạng về cách tiếp cận công việc là điều khó tránh khỏi. Thay vì cố gắng ép mọi người theo một khuôn mẫu, việc tìm cách dung hòa, phát huy điểm mạnh của từng cá nhân, từng nhóm nhỏ sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn. Quan trọng nhất là phải có sự lắng nghe, thấu hiểu và linh hoạt trong quản lý. Mỗi “trường phái” đều có giá trị riêng, vấn đề là mình đặt nó vào đúng chỗ, đúng thời điểm thôi.
Đó là một chút chia sẻ thực tế từ tôi. Hy vọng anh em thấy có ích!